Chương 11

Mình ngưng lại sợ chị thức giấc, đứng ra khỏi giường ngắm chị một lúc lâu, ôi, người chị mà mình mơ ước bấy lâu, giờ đang nằm úp mặt khoe cả tấm lưng trần trước mặt mình, các bác nghĩ mình sẽ làm gì, hic, chỉ ngắm thôi, ngây cả người, được một lúc, mình kéo cái mền đắp lên cho chị, khe khẽ ra mở cửa cho chị ngủ ngon. Vừa bước tới cửa, giọng chị chợt cất lên. – T ơi… Vừa bước tới cửa, giọng chị chợt cất lên: – T ơi, cảm ơn em, nhớ...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận