Chương 3

– Con cũng muốn đẻ rồi nhưng cố cái ghế trưởng phòng đã mẹ ạ, cái ghế này cũng nhiều người tranh nhau lắm. Chỉ sợ bây giờ có bầu rồi đến lúc đẻ lại bị mất ghế thôi. Có bầu bí là hay bị đá ra ngoài lắm! – Ham hố cái ghế đó làm gì, mày cứ yên tâm đi. Bố mày và cả bố chồng mày không nhờ vả lên được cái ghế đó hay sao. Mày cứ lo chuyện gia đình đi cái đã. Hương lại lí nhí trả lời: – Vâng! Con biết rồi. Hương vừa trả lời xong thì Thảo, Lan với Chi đều hùa vào mà trêu Hương: – Chị ơi, thôi cố lấy một đứa để tụi em còn lên chức dì nữa chứ. Chị yên tâm đi, không phải chăm nhiều đâu, ba đứa em thì thừa thời gian mà bế cháu. Cho ăn là chị thôi, hì hì sinh đi chị nhé. Hương chu cái mũi mà nói lại: – Được rồi! Chị đẻ được chưa nào. Mà nói thế thôi gớm cháu mà tè dầm có mà ba dì chạy mất hút cũng lên đấy! – Còn lâu mới chạy nhé! Em là em hơi bị mát tay chăm trẻ đấy nhé. Hương nói xong thì Chi nói lại như vậy luôn. Tôi thì cũng cười mà để mấy chị em nói chuyện với nhau. Câu chuyện lại chuyển sang mấy cái bà hàng xóm chăm cháu rồi tiền sữa, tiền bỉm cho tụi trẻ thế nào. Ăn cơm xong thì tôi lên trên phòng khách nói chuyện với bố vợ còn mấy chị em cùng mẹ vợ tôi dọn dẹp. Đến tầm ba giờ chiều thì tôi với Hương xin phép về. Mẹ tôi cũng chuẩn bị thêm một số đồ ăn để Hương mang về dùng với bố mẹ tôi chiều hôm nay nữa. Khi ra về tôi quay lại mà bảo bố vợ: – Hôm nào hết cá mồi bố bảo con nhé, con tiện qua chợ mua luôn cho! – Ừ! Được rồi, khi nào hết bố bảo. Hai đứa về đi đường cẩn thận đấy nhé! Nhớ lời bố dặn đấy! Bố vợ tôi nheo mắt một cái thì Hương tủm tỉm cười mà đáp lại: – Vâng! Con nhớ rồi. Cả hai chúng tôi lên xe rồi thong dong về nhà, hôm nay trời cũng nhiều mây và không khí khá là mát mẻ nên chúng tôi đi lượn đường đã trước khi ra về. Lượn một lúc thì Hương véo nhẹ vào người tôi nói: – Này về thôi anh ơi, không khéo đồ ăn hư hết! – Ừ thì về. Về đến nhà tôi chào bố mẹ tôi một tiếng. Hương cũng chào rồi xách đồ cất vào tủ lạnh. Thằng cu Tùng em út tôi lăng xăng chạy ra mà nói: – Chị mang đồ gì về ăn đấy ạ? – À đồ ở bên nhà chị ấy mà, mẹ chị bảo mang ít về biết bố mẹ với ăn bữa tối. – Hà hà! Tôm hấp sả hả? Em là em thích nhất món đấy đấy. Tôi hắng giọng nói: – Thích thì cũng đến tối ăn. Tôi với Hương lên nhà thay quần áo rồi xuống dọn dẹp nói chuyện với bố mẹ sau đó tôi dắt mấy cái xe ở nhà đi ra ngoài hàng rửa. Hôm nay cuối tuần, lại mấy ngày trước mưa nên xe bẩn khá nhiều, đợi đến tối thì tôi mới rửa xong bốn cái xe mà dắt về. Hương với mẹ tôi ở nhà đã dọn cơm xong, hai mẹ con dù con dâu mẹ chồng nhưng nói chuyện với làm việc với nhau hợp vô cùng. Nhiều lúc tôi như một mình mình một chiến tuyến vậy, mẹ tôi rất là bênh con dâu. Ăn cơm tối thì mẹ tôi cũng đả động đến chuyện có cháu nữa, Hương thì hay thẹn thùng với mẹ nên lí nhí mà vâng dạ. Ăn xong ngồi uống nước với bố tôi thì bố tôi bảo: – Này Nam này! Bố mẹ tính là cuối năm nay có bầu sang năm sinh con là hợp đấy, sang năm tuổi Mùi, hợp với cả tuổi của cả hai rồi còn cả bố mẹ nữa đấy. Sang năm có nhé, kế hoạch nó vừa vừa thôi! – Con biết rồi con cũng tính bố ạ. Mà sang năm được tuổi hả bố! – Được tuổi luôn, bố là bố xem rồi. Ổn cả nhà. – Vậy thì để con đúc luôn. Bố tôi thấy tôi nói như vậy thì cười hỉ hả. Dọn xong thì Hương vào bố tôi cũng nói chuyện một chút nữa rồi hai vợ chồng lên phòng. Mới chín giờ tối thì tôi cũng chưa buồn ngủ, ra ngoài sân cầm cái bình xịt xịt vào mấy cái chậu dạ lan và hoa nhài rồi cầm laptop ra cái bàn mà đọc tin tức. Một lúc sau thì Hương đi ra, choàng nhẹ tay vào vai tôi nói: – Đọc gì mà say mê thế, có cái gì hay ho không anh? – À mấy cái tình hình kinh tế chính trị thế giới ấy mà. Hôm nay sao vợ đẹp thế quay ra đây chồng xem nào. Nói xong tôi nghiêng người mà quay ra nhìn Hương. Hương mặc cái đầm ngủ màu tím nhạt buông thõng. Hai cái núm vú nhô nhô lên sau lớp vải làm cho tôi thấy thích vô cùng. Nhất là hương thơm nhẹ nhẹ từ người Hương tỏa ra. Đưa tay xoa xoa cái vú rồi tôi mỉm cười nói: – Hai cái bầu sữa tự nhiên này đẹp quá đi mất thôi! Hương bĩu môi nói lại: – Làm gì có sữa mà bầu sữa! – Chưa có rồi sẽ có thôi mà. – Nhìn cái mặt dâm dê ghét thế không biết.
0 bình luận