Chương 1

Với cái dáng người bệ vệ, mái tóc đen tuyền n da dẻ hồng hào và cái đức tính ăn nói nhã nhặn ông Phong, bố vợ tôi là một trung niên khá lý tưởng với nhiều người. Cái tuổi năm lăm với ông thì ông trẻ khá nhiều tuổi. Nếu mọi người nhìn vào thì chỉ nghĩ ông tầm ngoài bốn mươi mà thôi chứ không ai nghĩ ông đã vào cái tuổi ngũ thập rồi. Ông Phong có cái sở thích là nuôi cả cảnh. Ở trong nhà có rất là nhiều bể cá các loại, rồi các loại cá mà ông chơi tôi cũng chẳng còn có thể nhớ được hết tên nữa, nhưng ít ra cũng có vài loại đắt tiền như cá đĩa rồi cá thanh long huyết long gì đó. Nhà bố vợ tôi thì có bốn cô con gái. Vợ tôi là con cả, dưới còn ba cô em gái nữa. Đúng là gia đình lý tưởng và cũng đúng luôn với cái câu các cụ đã nói “tam nam bất phú, tứ nữ bất bần”. Gia đình nhà vợ tôi đã giàu lại càng giàu. Bà mẹ vợ tên Trinh nhìn hãy còn mặn mà vô cùng, tôi là thằng con rể mà đôi lúc còn thấy bà nền nã. Với cái tuổi năm mươi, thì bà mẹ vợ tôi hãy còn khá là trẻ. Do buôn bán vải vóc và quần áo nên bà biết cách ăn diện vô cùng. Hơn nữa thỉnh thoảng lại đi spa này nọ nên cái dáng của bà càng quyến rũ và mặn mà. Tôi với Hương, lấy nhau được một năm và cũng đã ra ở riêng rồi. Nhà thì cũng cách nhà vợ tôi có ba bốn cây số thôi. Thường thì cứ hai tuần thì tôi với vợ lại qua nhà ông bố vợ đáng kính để ăn cơm. Do làm phó giám đốc tại một sở khá to của Hà Nội nên dĩ nhiên quan hệ và tiền tệ của ông bố vợ tôi thuộc lại ác chiến rồi. Sáng thứ bảy. Được nghỉ làm, quàng tay xoa xoa cái bầu vú của vợ rồi nắm lấy nó giật nhẹ một cái tôi đánh thức: – Dậy thôi Hương ơi! Hôm nay sang nhà bố mẹ ăn cơm đấy. Tiện qua chợ anh mua cho bố ít cá mồi! Bố dặn rồi đấy. Vợ tôi uể oải, hất cái tay của tôi ra rồi nói: – Mới sớm mà anh, ngủ chút nữa đi mà… em đi làm mệt quá… hôm qua thứ sáu về muộn, mà đến muộn một tí có chết ai đâu! Tôi cười, vuốt mấy cái lên cái áo ngủ hơi nhàu do Hương lăn lộn trên giường rồi nói thêm: – Anh là anh không có đùa đâu đấy nhé! Anh xuống trước, dọn qua nhà là em phải xuống đấy nhé! Ôm cái gối vào trong lòng, Hương cất cái giọng ngái ngủ: – Thôi anh xuống đi… em xuống sau. Tôi xuống tập thể dục một chút rồi đi tỉa tót lại mấy cái cây cảnh trong vườn. Gọi là tỉa tót thôi nhưng có biết làm gì đâu, chỉ là nhặt qua mấy cái lá vàng úa rồi tưới nước cho nó thôi. Xong đâu đó thì tôi cho đàn cá vàng ở cái bể con con ăn rồi đi tắm. Vừa đi tắm vừa huýt sáo, đây cũng là cái thói quen khó bỏ của tôi. Ở trong nhà tắm thì đã nghe thấy tiếng kỳ cạch ở trong bếp rồi. Tôi đoán là Hương đã thức dậy và chuẩn bị đồ ăn. Tắm xong thì thấy hai bát phở bò đã ở trên bàn còn Hương thì vào trong phòng tắm phía trên tắm qua một cái rồi đi xuống. Hôm nay Hương mặc cái bộ quần áo khá đẹp. Nó bằng ren mỏng, để lộ rõ cả cái áo lót phía bên trong, cái quần âu bó sát để lộ cái mu lồn gồ lên. Ngồi vào bàn ăn rồi Hương khẽ hỏi: – Bố bảo anh đi mua cá cho bố lúc nào đấy? – Sáng hôm qua, không biết ông cụ làm gì mà anh đang ở công ty thì bố gọi. Bố bảo mua cho bố ít cá mồi, hai con cá huyết long ở nhà hình như hết mồi ăn rồi! – Thế tí nữa đi hả? – Ừ! Ông cụ mê cá hơn mê gái nhỉ! Hương nhấm nháp ít bánh phở rồi ngẩng lên, bĩu cái môi nói: – Hơi bị nhầm đấy nhé! Bố em còn mê gái hơn mê cá đấy. Chỉ có điều bố em bỏ được gái chứ không bỏ được cá thôi. – Thế cơ á! Có tin được không đấy? – Sao mà không tin được, làm con gái bao nhiêu năm mà chẳng biết thì ai biết vào đây nữa! – Được đấy nhỉ. Anh làm con rể mà chẳng biết gì hết! – Gớm, tính cả thời gian yêu được mấy tí mà biết. Thôi ăn nhanh đi còn đi! Tôi với Hương ăn xong rồi dắt xe ra ngoài và đi chợ. Hôm nay cái phiên chợ chuyên bán đồ quê mở ra khá là sớm. Lượn vòng vòng cũng đến cái hàng cá mà Hương mua quen, một lúc sau thì Hương xách một túi cá ra rồi nói: – Có mua gì nữa không anh? – Thôi chẳng mua gì nữa cả. Về thôi em! À mà hôm nay sao mặc quần áo khêu gợi thế? – Có gì mà khêu gợi? – Hở hết còn gì nữa, nhìn thấy hết áo rồi kìa! – Thế này mới là mốt chứ. Nếu không thì nói làm gì hì hì, mà bổ mắt nhiều người thì anh cũng hãnh diện được vợ đẹp chứ sao nữa. Đúng không! – Ờ thì vâng đúng! Tối nay về chết với tôi.
0 bình luận