Chương 3
– Dạ không sao đâu ạ! Lần sau ba cứ bật điện lên nhìn cho dễ, ba cũng có tuổi rồi, nhỡ ba bị ngã thì khổ lắm ạ, mà ba dậy sớm thật đó, còn đi chợ về rồi cơ! Con đang định xuống nấu đồ ăn sáng cho anh Tuấn Kiệt. – Nàng lấy lại sắc mặt và nói.
– Ui dào, thế này sớm gì, dưới quê ba còn đi chợ từ 4h sáng đấy, tại ở đây chưa quen đường lại đi bộ nữa nên về hơi muộn. – Ông Tấn Đạt vừa nói vừa không dám nhìn thẳng vào con dâu, không khí trở nên ái ngại hơn bao giờ hết, cả hai quên cả chào hỏi nhau sau một thời gian dài không gặp, trước đó lần nào gặp Như Hà ông đều thấy Như Hà ăn mặc rất kín đáo, hở hang lắm thì cũng chỉ là chiếc quần đùi và áo phông, bây giờ lần đầu tiên sau bao lâu chưa gặp, ông lại lâm vào hoàn cảnh như thế này thật khiến con người ta không khỏi ngỡ ngàng, bất ngờ và xấu hổ.
– Vâng! Vậy ba cứ mang đồ vào bếp đi, lát con thay quần áo xong con xuống nấu liền. – Nói xong nàng vội đi nhanh lên cầu thang để về phòng.
Ông Tấn Đạt nói với theo:
– Không cần đâu con, con cứ nằm nghỉ một lát đi, để đó ba nấu cho.
Do quá xấu hổ nên nàng không dám hồi âm lại câu nói của ba chồng, nàng chỉ biết chạy thục mạng lên cầu thang để về phòng càng nhanh càng tốt.
Ông Tấn Đạt nhìn theo bước chân con dâu từng bước lên cầu thang, đôi mắt ông dán chặt vào bộ mông to tròn của Như Hà, thỉnh thoảng lấp ló một chút quần lót khi nàng đi lên trên cao, lòng ông Tấn Đạt rạo rực không nguôi, trong đầu ông thoáng qua suy nghĩ bậy bạ, cũng phải thôi, một người nông dân như ông, lâu rồi chưa động vào phụ nữ, con dâu ông lại quá đẹp làm sao mà không thể không có suy nghĩ dâm tà cơ chứ.
Ông Tấn Đạt giật mình nhìn xuống, không biết từ lúc nào mà chym ông đã ngỏng lên cứng đơ trong quần cộm vổng lên như để quả dưa chuột trong đùi vậy, ông bắt đầu thấy lo lắng, do ông quá lúng túng sau chuyện vừa rồi nên ông không để ý thằng cu nó to lên lúc nào, mà không biết cái Như Hà nó đã nhìn thấy chưa? Cộm lên to đùng thế này, không nhìn thấy thì lạ quá, ông Tấn Đạt xấu hổ mặt đỏ bừng hoang mang.
Dù đã biết con dâu từ lâu, ngay từ lần đầu tiên gặp ông cũng đã biết nó là một đứa hoàn hảo, xinh đẹp thông minh, thằng Tuấn Kiệt nhà mình đúng là tu 7 kiếp mới lấy được người vợ như nó. Cũng mấy năm rồi mà nhìn con bé Như Hà nó vẫn không thay đổi chút nào, thậm chí còn ngon lành và xinh đẹp hơn trước rất nhiều… Ông Tấn Đạt đứng ngẩn ngơ một lúc lắc lắc đầu, cúi xuống nhặt thức ăn lên và đi vào phòng bếp.
Như Hà lên cầu thang, trong lòng đang rất lúng túng xấu hổ, mở cửa phòng, bước vào phòng nàng đóng lại và dựa vào cửa, ngực nàng phập phồng theo nhịp thở, hai tay nàng nắm vào cổ váy, nàng tự trách mình:
“Tại sao lại không nhớ ra ba chồng mới lên cơ chứ, lại còn để ba chồng nhìn thấy mình mặc đồ sexy thế này rồi, lại không mang áo lót nữa, trời ơi!!!”Nàng cúi xuống thấy áo còn rất mỏng nàng càng bối rối.
“Chắc đâm đầu vào cửa mà chết quách đi cho xong aaaaa”.
“Mà…”
Nàng khựng lại một giây, mặt nàng bỗng dưng đỏ ửng lên, nàng bắt đầu thở gấp hơn.
“Khiếp, sao cái thứ đó to thế”.
Mặt nàng nóng bừng lên, hai tay ôm mặt, ngồi sụp xuống lắc lắc đầu lẩm bẩm:
“Đúng là điên mà”.
Từ trước đến nay nàng chỉ được nhìn thấy mỗi con cu tiêu chuẩn việt của chồng mình, thực ra còn bé hơn tiêu chuẩn một chút, nàng cứ nghĩ mọi đàn ông đều có kích cỡ như vậy.
– Ựm… sao thế vợ yêu… – chồng nàng trở mình tỉnh giấc.
Nàng bất ngờ bị chồng gọi nên hơi giật mình, nàng đứng lên đi về phía giường:
0 bình luận