Chương 1
Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện, câu chuyện luôn xuất hiện trong những giấc mơ và suy nghĩ của tôi thời gian gần đây, tôi không biết nếu ngoài cuộc sống tồn tại có thật những câu chuyện như vậy thì không biết sẽ thế nào. Truyện kể về một gia đình có ba người, một người chồng, một người vợ và một ông bố chồng, người vợ xinh đẹp, mọi thứ của cô ấy hoàn hảo tuy nhiên cô lại chưa được khám phá gì nhiều trong chuyện tình dục, đơn giản vì cô không mấy hứng thú với điều đó, vì từ nhỏ đến lớn cô được giáo dục rất tốt, tránh xa tệ nạn. Người chồng của cô đẹp trai, tài giỏi, nhưng lại có tính ghen tuông.
Còn ông bố chồng là người miền núi, vợ mất cách đây 10 năm, hiền lành, chịu khó, thương các con, sống một mình ở quê, vừa được con trai đón lên thành phố ở cùng. Tóm tắt vậy thôi, chúng ta bước vào câu chuyện nhé.
Trần Tuấn Kiệt, là một doanh nhân thành công, năm nay 30 tuổi Tuấn Kiệt đang giữ chức vị giám đốc một công ty, gia đình thuộc dạng khá giả, Tuấn Kiệt và vợ đang sống tại ngôi biệt thự trong một ngõ nhỏ Hà Nội, vợ Tuấn Kiệt là Nguyễn Bảo Như Hà, Như Hà năm nay 23 tuổi, Tuấn Kiệt và Như Hà vừa mới kết hôn chưa được lâu. Nói về Như Hà thì cô là hoa khôi nữ sinh trường cấp 3, và cả đại học, vẻ đẹp của Như Hà khi còn là lứa tuổi học sinh và sinh viên thời ấy không ai sánh bằng.
Như Hà cao 1m70, số đo 3 vòng cực kỳ chuẩn, ngực to mông cong, mái tóc dài ngang lưng, da trắng, làn da nàng mịn màng không một chút tì vết, nàng lại thông minh học giỏi, ngoan ngoãn, hiền lành, con nhà có giáo dục, được nhiều người quý mến, kính nể, tất nhiên là đối tượng và chủ đề bàn tán của các ông con trai rồi, không một ai nhìn thấy nàng mà không động lòng cả, nói chung sét về mọi mặt nàng là một cô gái đẹp toàn diện.
Tuấn Kiệt đã nhìn thấy điều đó ở Như Hà khi nàng mới vào cấp 3, khi đó Tuấn Kiệt là một người đàn ông trưởng thành, công ăn việc làm đầy đủ, khéo léo, hiền lành lại đẹp mã. Như Hà với Tuấn Kiệt yêu nhau từ đó, sau khi nàng học xong đại học, cầm tấm bằng cử nhân thì lúc đó cũng là lúc Tuấn Kiệt cầu hôn Như Hà và đưa nàng vào công ty mình làm. Đến bây giờ thấm thoát đã được hơn hai năm từ ngày Tuấn Kiệt và Như Hà về ở với nhau chung một mái nhà.
Tất cả đều rất thoải mái, êm đềm, cho đến khi Tuấn Kiệt đón ba dưới quê lên ở cùng, quê Tuấn Kiệt cách Hà Nội 300km về phía tây bắc thuộc tỉnh Sơn La. Ông ta tên Tấn Đạt, năm nay 60 tuổi, là một người nông dân chính hiệu, tính tình hiền lành tháo vát, chăm chỉ, ông Tấn Đạt nhìn nhỏ bé xấu xí, ông cao có 1m55, gầy gò, tóc bạc đã gần nửa mái đầu, khác hẳn con trai của ông, vì Tuấn Kiệt trông rất giống mẹ, không hề giống bố chút nào, chỉ giống bố được đức tính hiền lành, có thể tin tưởng được.
Trong thời gian yêu nhau, Như Hà cũng đã được vài lần về quê Tuấn Kiệt chơi, cũng nhiều lần gặp ba chồng, kể ra Như Hà cũng quý ông Tấn Đạt, vì nhìn ông Tấn Đạt có nét giống với người ba quá cố của Như Hà, và mỗi lần về quê ông Tấn Đạt đều đón tiếp nàng như khách quý vậy, nàng luôn cảm giác được sự trìu mến, quan tâm từ nhà chồng. Tuy nhiên khi nghe Tuấn Kiệt nói sẽ đón ba chồng lên ở cùng, Như Hà vừa cảm thấy vui lại vừa cảm thấy không được thoải mái, vì bây giờ ở chung với ba chồng rồi, thì hai vợ chồng nàng sẽ không thoải mái như xưa nữa. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì anh ấy nên làm như vậy từ rất lâu rồi mới phải. Cách đây 10 năm mẹ Tuấn Kiệt đã mất trong một tai nạn xe hơi, ông Tấn Đạt ở vậy một mình đã lâu, nghĩ ba lủi thủi một mình ở quê nên Tuấn Kiệt đã quyết tâm đón ba lên thành phố sống cùng gia đình.
0 bình luận