Chương 155
Đéo phải tôi dốt tiếng anh đâu… mà trong lúc bối rối… đéo thể nhớ ra được để mà nhắn đấy… He he! Cái cảm giác lúc ấy… dường như cả thế giới đang chống lại tôi… Và chỉ có duy nhất 1 người bênh vực và bảo vệ tôi… Đó là cô giáo Nhung… Tôi như 1 đứa trẻ… chỉ muốn chạy lại chỗ chị ấy… và lao vào lòng… vừa khóc nức nở vừa kể tội mấy con mặt lồn và bà la sát bắt nạt tôi… Nhưng quá đen là chúng tôi lại ở… quá xa nhau!...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận