Chương 103
– Ơi… cô đây. – Cô sao thế??? – À không cô đang nghĩ mấy chuyện linh tinh… – Nay ăn no quá giờ lại ngại rửa bát. – Lâm lên kia ngồi nghỉ đi… để cô rửa cho – Ồi dào… mình cùng rửa… Câu “mình cùng rửa” sao nó lại êm đến thế… lại như 1 nhát cứa vào tim khiến cô Quỳnh khựng lại thẫn thờ… Vậy là cả 2 lại cùng dọn bàn ăn… cô Quỳnh rửa bát… tôi tráng úp bát… Đm ăn no lại rửng mỡ… các ông ạ! Cô Quỳnh đứng ở bồn...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận