Chương 92
Cô mỉm cười đi về luôn và không quên đưa tay bóp dái tôi 1 cái, nháy mắt rồi đi thẳng. Chờ cô đi khuất tôi mới đóng cửa vào. Đm… hú hồn hú vía… Suýt thì toi… Chú Hải bật dậy hoảng hốt hỏi tôi: – Đi chưa đi chưa??? – Đi rồi… cô đi khuất cháu mới đóng cửa vào đây mà! Lúc này cô Thủy trong tủ quần áo mới chui ra… thở phào và cười… – Anh có thằng trợ lý thông minh thật… nó cứu anh 1 bàn thua trông thấy đấy! – Ừ đúng....
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận