Chương 37
Tôi nằm bẹp… rên rỉ… khóc không thành tiếng… nhưng thôi… may là không bị xẻo dái là may lắm rồi các ông ạ… Ông bà già tôi đi làm… để lại 1 mình tôi nằm thoi thóp trên giường… 1 nỗi cô đơn, tủi nhục… xâm chiếm tâm hồn tôi. Tôi thề phải học thật giỏi, phải đi làm kiếm nhiều tiền… phải mua được nhà… phải ở riêng… nhất định phải ở riêng… không thể ở chung bà la sát này thêm 1 giây nào nữa… … CỐP… Lại cái lòn gì thế??? Ở đéo đâu lại ra...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận