Chương 31
Từ lúc gặp chị Vân… tôi thấy vui vẻ yêu đời thêm bao nhiêu. Mồm huýt sáo, chân nhảy tưng tưng yêu đời… Về đến nhà cứ đi ra đi vào. Mong cho trời mau tối để được sang ăn cơm cùng chị Vân… Chờ mãi thì cũng đến… – Lâm ơi… sang ăn cơm… Ôi là tiếng chị Vân gọi. Tôi vui sướng rộn ràng trong người… khóa cửa… rồi chạy vội sang. Chị Vân mặc bộ quần áo lanh ở nhà, tóc mới tắm gội xong thơm ngát. Chị Vân cười tươi… mời tôi ngồi ăn cơm. Mâm...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận