“Kim Thành đi rồi hả?” Cha nói, tựa hồ như để xác nhận. “Đi rồi, ăn sáng đi…” Tiểu Đình không quay đầu lại nhìn ba chồng mà cúi đầu quét sàn nhà, không biết nàng không muốn thấy mặt ông, hay là vì ham muốn của mình mà không dám nhìn ông. Nghe lời của Tiểu Đình nói, cha mới thoải mái từ trong phòng đi ra, trên người còn mặc đồ ngủ của mình không biết đã bao lâu không thay. Lúc này vẻ mặt của ông không có vẻ gì là vừa mới ngủ dậy, phảng phất...