Đợi đến khi tôi về nhà buổi tối, trạng thái tinh thần của mình cũng không có giảm, có vẻ rất tiều tụy. Buổi sáng, Tiểu Đình cười duyên chỉ trêu chọc tôi là người đào ngũ, đợi đến tối nhìn thấy bộ dáng này của tôi, nàng ý thức được tối hôm qua có thể làm cho tôi quá mệt rồi. “Chồng, anh thế nào rồi? Sao anh lại phờ phạc như vậy?” Tôi vừa mới vào nhà, Tiểu Đình liền giúp tôi cầm dép lê, sau khi tôi thay giày xong, nàng nâng mặt tôi nhìn tôi hỏi....