Chương 161

Trong bữa ăn, Tiểu Đình chậm nhai nuốt với cái miệng nhỏ nông, uôn luôn tao nhã khi ăn, chỉ là trong bữa ăn, nàng để mắt đến tôi, ánh mắt thâm sâu hơn nữa mang theo áy náy thật sâu, như thể nước mắt có thể chảy ra và nhỏ giọt bất cứ lúc nào. Nàng không ngừng gắp thức ăn cho tôi và liên tục hỏi về việc làm của tôi, tựa hồ như hôm nay nàng nói chuyện với tôi vĩnh viễn không hết. “Chồng ơi, đưa em đi du lịch được không? Chỉ hai chúng ta...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận
aaa