Chương 30
– Cậu ta uống say mèm, nằm ở quán tui nè. Anh là người nhà hả? Tới mang cậu ta về đi. – Bà nói nhanh. – Ah… Vậy hả? Tôi… – tay Bảo An che điện thoại lại, hỏi ý Tuấn Kiệt. – Đụ mẹ, hỏi chỗ nào, nhanh. Tuấn Kiệt mừng rỡ như lụm được vàng, bao nhiêu kế hoạch sắp xếp quăng xó hết. Cần gì chiêu trò đủ thứ, cần gì cafe hay thuốc kích thích, nó say rồi, mặc tình mà khai thác thôi. Đúng là ý trời. – Alô, Hồng. Đóng quán gấp. Ra...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận