Chương 1: Tôi có cô bạn gái xinh đẹp

Chào mọi người, tôi tên là Minh. Phải, đó là một cái tên bình thường, tôi có một gia cảnh bình thường, chiều cao bình thường, ngoại hình bình thường, thành tích bình thường, vào một trường đại học cũng bình thường, kết giao bạn bình thường và trải qua một cuộc sống bình thường. Dường như cuộc đời tôi quá sóng yên biển lặng làm người ta không khỏi thương hại. Thực sự cũng có một chút điểm sáng. Ví dụ, tôi có một cô bạn gái xinh đẹp. Cô ấy tên là Kỳ Duyên, có khuôn mặt tinh xảo rất giống Tống Tổ Nghi (diễn viên Trung Quốc), khí chất đoan trang và tao nhã, lại có sự cao gầy và gợi cảm mà Tống Tổ Nghi thiếu, cô ấy cao 1,65 mét là một sự kết hợp hoàn hảo với dáng người nở nang, lúc đi bộ bộ ngực cúp D sẽ rung động trông rất mê người, làm tôi không biết mình đã gieo rắc bao nhiêu hạt giống lên người cô ấy. Đáng tiếc, con cặc của tôi cũng rất bình thường, lúc làm tình giữa hai người luôn cảm thấy có chút không đủ sung sướng. Trong kỳ nghỉ hè năm hai đại học, chúng tôi đã xác nhận mối quan hệ, nếu cả hai chúng tôi cứ tiếp tục như vậy cho đến cuối đời, tôi có thể sẽ là chồng của cô ấy và cô ấy sẽ là người vợ ngoan ngoãn của tôi. Vì thế, tôi đã dẫn cô ấy về nhà và giới thiệu với gia đình mình. Mẹ tôi cũng là một người đẹp, tên là Hà, nghe nói lúc còn trẻ từng là người mẫu, khi Kỳ Duyên thấy mẹ tôi thì không khỏi có chút kinh ngạc và khâm phục: – Dì, dì còn trẻ quá, nếu anh Minh không cho cháu xem qua ảnh chụp, cháu thực sự không nhận ra dì đâu! Kỳ Duyên không phải vuốt mông ngựa đâu, mà mẹ tôi thực sự trông giống như một người vợ xinh đẹp mới ngoài hai mươi, bà ấy phải luyện tập thời gian dài, bảo dưỡng tỉ mỉ mới được cơ thể trắng nõn săn chắc, thậm chí phần bụng bằng phẳng còn có cơ. Trong đôi mắt đẹp có chút hoạt bát và nhí nhảnh, nếu không có vú to cùng cặp mông màu mỡ cho thấy trưởng thành, thì mẹ trẻ hơn nhiều. Bà ấy đón Kỳ Duyên vào nhà, phong thái xoay người uyển chuyển, cặp mông đào đầy đặn lắc lư qua lại theo từng bước đi rồi cười nói: – Cháu Duyên thật biết nói chuyện, không biết thằng Minh có phúc đức gì, còn nhỏ đã tìm được bạn gái xinh đẹp như cháu. Tôi kháng nghị: – Có ai nói thế về con trai mình không? Mẹ tôi kéo Kỳ Duyên ngồi xuống sô pha, liếc tôi: – Sao con còn đứng đây, không rót cho người ta cốc nước đi? Con không hiểu chuyện như vậy, mẹ nói thế không sai chứ? Tôi phản ứng lại, nhanh chóng rót ba cốc nước rồi ngồi xuống sô pha, trò chuyện với mẹ và bạn gái. Cả hai người họ giống như bạn tốt lâu năm không gặp, bầu không khí rất thoải mái, không đề cập gì đến gia đình, tính cách, khát vọng trong tương lai, mà thay vào đó là những cuộc thảo luận sôi nổi xoay quanh vấn đề yoga, mỹ phẩm, trang phục, v.v. Tôi nghe thế thì buồn ngủ, không hứng thú với những đề tài này, như đây là lần đầu dẫn bạn gái ra mắt gia đình, mà nhìn hai người đẹp trước mặt đang cười hihi haha, trông dáng vẻ động lòng người, nên tôi cũng cố giật dậy tinh thần để bồi tiếp. Nhìn nhìn, tầm mắt của tôi không khỏi rơi vào cơ thể của hai người, đối với đàn ông mà nói, da thịt đầy đặn và đẹp đẽ của người phụ nữ thật là thứ nâng cao tinh thần! Ừ, của mẹ lớn hơn một chút, quần áo bị đẩy căng lên đến mức dường như bị xé toạc, áo ngực bị chèn ép dính sát vào chiếc áo thun ngắn tay, có thể thấp thoáng nhìn thấy hoa văn. Nhưng của Kỳ Duyên đàn hồi hơn, trong lúc nói cười còn hơi rung động, làm lòng tôi gợn ra những con sóng dục vọng. Lại nhìn cái mông to, chiến thắng hoàn toàn thuộc về mẹ, nhất là dưới cái eo ong bắp cày rộng gần bằng một gang tay ấy lại càng tuyệt vời. Mẹ không thích mặc quần bò, nhưng lại thích mặc quần ôm sát hoặc là váy ngắn, bà ấy luôn không ngại khoe dáng. Không biết tát một cái có làm mông gợn sóng không, tôi nuốt nuốt nước miếng, tay đè con cặc cương lên ở trong quần xuống. Tôi lại thấy mặt mẹ hơi hơi ửng hồng và kéo chiếc áo thun lên ngực làm vú to chùng xuống, tôi miệng khô lưỡi khô quay đầu đi, trong lòng chột dạ, ánh mắt của tôi chắc không bị mẹ nhìn thấy. Lúc này, cửa phòng trên lầu mở ra, một "cô gái" nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu đi xuống, "cô ấy" có da dẻ trắng nõn, mái tóc đen mượt, mặc một chiếc áo lót thể thao dài rộng và quần bóng rổ, một bên áo lót trên người còn tuột xuống, để lộ bờ vai và xương quai xanh mảnh khảnh mà tinh tế. Cô ta ngáp dài một cái, vừa nhẹ giọng nói: – Mẹ, có khách đến sao? Kỳ Duyên hơi kinh ngạc: – Đây là... Minh, em gái của anh hả? Tôi tự tát vào mặt mình và lúng túng nói: – Đây là người mà anh đã nói với em, người em trai kém anh 5 tuổi, Khôi. – Em trai?! Kỳ Duyên bối rối không hiểu được, ngạc nhiên nhìn chằm chằm cô gái đáng yêu, lười biếng, yếu đuối: – Này… – Anh biết điều này thật khó tin, nhưng em trai anh từ nhỏ đã trông như thế này. Tôi cười gượng gạo. Khôi lúc này cũng chú ý đến Kỳ Duyên, chớp chớp đôi mắt sáng ngời, hăng hái chào hỏi: – Chào chị... a, hôm qua anh em nói sẽ dẫn chị dâu về, chẳng lẽ là chị sao? – Chị dâu á... Cô ấy hơi e thẹn đỏ mặt khi người nhà tôi gọi như vậy, duyên dáng đứng dậy và tự giới thiệu bản thân: – Chào Khôi, chị là hôn thê của anh trai em, em có thể gọi chị là chị Duyên,... hoặc chị dâu. – Chào chị dâu, chị xinh quá…! Hai mắt của Khôi lóe sáng, nhào vào trong lòng Kỳ Duyên, cọ cọ vào đôi trái cây vừa to vừa đầy đặn, mặt trông rất đáng yêu. Kỳ Duyên lần đầu gặp người lạ mà bị đối xử như vậy thì có chút lúng túng khó xử, mặc dù Khôi là con trai, nhưng cô ấy không xem là vậy, chỉ có hơi luống cuống nhưng không kháng cự ôm nó: – Ừ ừ, chào em... Tôi thấy thằng em ở trong lòng bạn gái mình sàm sỡ, cọ mạnh cặp vú kia, trong lòng khó chịu, vội vàng tiến lên kéo nó ra: – Mày làm gì vậy, lần đầu gặp mặt, đừng hù chị dâu mày sợ. Kỳ Duyên ngượng ngùng cười cười: – Không sao... chỉ là hơi ngạc nhiên một chút thôi ạ, anh đừng trách mắng em ấy. Em trai trợn mắt liếc tôi, như tìm được chỗ dựa: – Đúng thế, tới lượt anh mắng em à, chị Duyên còn chưa nói gì. Tôi cay đến nghiến răng, lại thấy nó đắc ý kéo Duyên ngồi trở lại sô pha, hai nữ một nam tiếp tục trò chuyện về chủ đề vừa rồi, Kỳ Duyên kinh ngạc thán phục nhìn nó, nếu như vừa rồi có chút khó hiểu, lúc này đã hoàn toàn coi thằng nhóc này là phụ nữ, cách sử dụng của các loại đồ trang điểm, kỹ năng trang điểm, chú ý khi bảo dưỡng, nó nói rất rõ ràng, thỉnh thoảng mấy câu nói dí dỏm còn chọc mẹ và Kỳ Duyên cười khanh khách. Ba người quăng tôi sang một bên và nói chuyện say sưa, nhìn họ như thể tôi mới là khách duy nhất trong ngôi nhà này, làm trái tim tôi thắt lại. Lúc này, Kỳ Duyên lại nói gì đó, ba người cùng cười nắc nẻ, thậm chí Kỳ Duyên còn vịnh lấy thằng nhãi ngồi ở giữa, cười đến cả người run rẩy. Quần áo của Khôi bị tay cô ấy nắm xộc xệch làm lộ ra một đầu vú non nớt màu hồng phấn. Tôi nhìn quả dâu trắng nõn phẳng lì, hoàn toàn khác với đàn ông bình thường, nhỏ nhắn xinh xắn dụ hoặc, vô tình tiếp xúc với không khí bại lộ dưới ánh mắt tôi, núm vú hơi cứng, như mời tôi dùng miệng ngậm lấy làm tôi đột nhiên cảm thấy trong miệng tuôn ra một lượng lớn nước miếng nên không khỏi nuốt xuống một ngụm.
0 bình luận