Chương 52

Nàng đi ra ngoài hiên nhà, cơn gió mát thổi nhẹ vào tóc nàng, cảm giác thật thoải mái. Ngọc Nhi chợt nghe như có người gọi tên mình, rất nhỏ. Nàng nhìn quanh, thì có ánh đèn chiếu từ hướng sông lóe lên, một bóng đen phẩy phẩy cây đèn pin về phía nàng. Nàng nheo mắt lại, nhìn thấy dáng người ấy, chợt nhận ra là anh Linh, đứng bên anh là Trung. Ngọc Nhi thả bộ đi xuống dốc về hướng họ. – Ăn lâu thế… anh và anh Trung chờ em mãi. Linh nói. Bây giờ...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận