Chương 4: Dùng ngón tay an ủi huyệt nhỏ, dâm thủy chảy ra

Nàng e lệ nương theo ánh trăng mờ mờ đánh giá thân thể của mình, đầu vú phấn nộn chưa bao giờ bị người khác đụng vào thế nhưng bởi vì cha chồng xoa bóp mà trở nên sưng đỏ. Bây giờ lộ ra ngoài khiến Lý Kiều Kiều nhịn không được mà hít một hơi sâu, hồi tưởng lại tình cảnh đáng sợ vừa rồi, cả người nàng nhất thời căng thẳng, khuôn mặt nóng bỏng đỏ bừng lên. Nhưng lại có một loại cảm giác vi diệu lẳng lặng dâng lên trong nội tâm, trong giây lát rồi lại biến mất. Vất vả che chắn cặp vú của mình, mỹ kiều nương cảm giác huyệt nhỏ của mình mất tự nhiên mà cọ xát vài cái, nhất thời làm nàng sửng sốt, cũng không dám nhúc nhích lung tung nữa, vội trốn vào trong chăn! Nằm trong chăn nghe tiếng tim mình vẫn còn đập bang bang, mỹ nhân làm thế nào cũng không thể bình tĩnh lại được, chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng khó chịu, đặc biệt là hạ thân vẫn luôn run rẩy còn lầy lội nước. Cắn đôi môi phấn nộn của mình, mỹ kiều nương thật sự có chút không chịu nổi dụ hoặc. Nàng lặng lẽ di chuyển ngón tay đến hạ thân. Ngón tay mảnh khảnh như ngọc nhẹ nhàng xoa huyệt nhỏ kiều diễm như màn thầu kia. Lý Kiều Kiều cảm giác xung quanh vô cùng yên tĩnh, lại cảm thấy hô hấp và nhịp tim đập của bản thân quá mức rõ ràng. Ngón tay mềm mại chậm rãi xoa nắn huyệt động vẫn luôn run rẩy, nhắm mắt yên lặng dâm loạn huyệt nhỏ của chính mình. Lý Kiều Kiều cảm giác bản thân như tìm được một phương hướng phát tiết mới, cả người cảm giác uyển chuyển nhẹ nhàng hơn một ít. Dù sao nàng cũng là một nữ tử thành niên, khác với Lưu Đại Căn, đêm còn dài, có đôi khi nàng cũng sẽ tìm một vài biện pháp làm bản thân cảm thấy vui sướng, giống như bây giờ, tự nhiên bị cha chồng sờ soạng vú nên vô tình gợi lên dục vọng. Sau đó bản thân lại giống như bị hỏng, bắt đầu dùng ngón tay an ủi nội tâm có chút vắng vẻ của bản thân. Rất nhanh, thân mình mẫn cảm của mỹ kiều nương căng chặt, ngay sau đó là cảm giác nhẹ nhàng vui sướng, nhiệt triều nóng bỏng gần như bao phủ cả người nàng, chân dài trắng nõn kẹp chặt tay, cẳng chân mở rộng, đầu ngón chân như quả nho không tự chủ được mà cuộn tròn. Mỹ kiều nương ngẩng khuôn mặt nhỏ không tiếng động thở dốc, khuôn mặt đỏ bừng tiết ra một cổ dịch thủy, cả người giống như mất hết sức lực ngã xuống giường mềm mại, chậm rãi chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, cũng như những ngày thường, Lưu Đại Căn tỉnh lại từ sớm, có chút mơ màng mà dụi mắt. Hán tử cường tráng sinh ra đã vô cùng giống phụ thân này nhanh chóng mặc quần áo vào. Lúc đang dự định uống bát cháo rồi ra ruộng làm việc thì nhìn thấy người nằm trong chăn trên giường đất kia, Đại Căn nhịn không được nuốt nước miếng. Cùng là nông dân lớn lên giống nhau, sau khi trưởng thành không phải là Đại Căn không thèm để ý đến chuyện chăn gối vợ cơn. Ngược lại là, hắn ta càng khát vọng có một bà nương (vợ) hơn so với bất kỳ kẻ nào, sau đó sinh mấy đứa con. Chỉ là sau này hắn ta mới nhận ra hắn ta khác với những nam nhân khác, tuy rằng cũng có thứ đồ như những người khác nhưng căn bản không được việc gì, cho dù bà nương nhà mình lớn lên vừa trắng vừa mềm, không chỉ có đôi mắt luông ngập nước, trời sinh câu nhân, ngay cả làn da cũng giống như đậu hũ vậy. Nhờ có quan hệ của cha nên hắn ta mới có một tiểu nương tử xinh đẹp như vậy, nhưng Lưu Đại Căn lại không có cách nào làm chuyện đó được. Nói không khổ sở là giả, cho nên ngay từ đầu hắn ta đã dự định dùng ngón tay để lừa gạt nàng. Không ngờ hắn lừa được vài lần, cuối cùng vẫn bị bắt tại trận. Nghĩ tới đây, nam nhân cảm thấy có chút hổ thẹn, cũng chỉ đành thở dài một tiếng, loại bỏ suy nghĩ tới thân mật tới tiểu thê tử, đi ra ngoài. “Đại Căn à, hôm qua ở nhà thím Trương nhìn thấy đại tôn tử của nàng, ngươi có suy nghĩ gì?” Bàn ăn của Lưu gia đặt bên cạnh phòng bếp, Lưu đại nương thấy nhi tử thì vội múc cho hắn ta một bát cháo. Lại thấy lão nhân nhà mình sáng sớm đã ra ngoài, nhi tức phụ còn đang ngủ thì trộm liếc nhìn vào trong phòng bọn họ, nhỏ giọng hỏi. “Ý, ý tưởng gì cơ?” Lớn lên khác với Lý Kiều Kiều (không có khả năng sinh đẻ), trong lòng Lưu Đại Căn vốn đã có quỷ. Vừa nghe thấy mẫu thân nói lời này liền chột dạ, nói chuyện cũng không còn liền mạch.
0 bình luận