Chương 14: Cô muốn cha (Hơi H)

Trong xe chỉ có hai người, Hoắc Mật có thể nghe thấy tiếng trái tim đập thình thịch của mình, cảm nhận được lồng ngực như bị xé rách. Hắn nhìn cô con gái ngây thơ trong lòng mình, bàn tay tội ác chậm rãi di chuyển tới nơi riêng tư của Hoắc Hàm Ngọc. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve phía ngoài âm đạo của Hoắc Hàm Ngọc, cẩn thận gãi nhẹ lên lớp lông mu mềm mại, khàn giọng hỏi: “Ở đây à?” “Vâng.” Hoắc Hàm Ngọc cuối cùng cũng được như ý nguyện, cô gật đầu một cái, dang rộng hai chân ra hơn một chút. Dưới sự vuốt ve của cha, cô không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, hạ thể nóng rực, tiết ra một chút chất lỏng. Chất lỏng này khiến Hoắc Mật vô cùng hưng phấn, hắn ôm chặt lấy Hoắc Hàm Ngọc hơn, ngón tay nhẹ nhàng tàn phá da thịt mềm mại của con gái. Hắn tách lớp lông của cô ra, ngón tay sờ soạng về phía hột le của cô. “Ưm... Cha ơi... Cha ơi...” Cơn sóng tình ập đến, Hoắc Hàm Ngọc đỏ bừng mặt mũi, trái tim cũng đập rộn ràng. Cô biết chính là chỗ đó, ngón tay của cha cô đã tìm đúng nơi rồi. Cô rất thích cha xoa nắn chỗ này, đầu ngón tay của cha cô vừa mềm mại vừa thô ráp, khiến cả người cô thoải mái vô cùng. Hoắc Hàm Ngọc biết đây là cảm giác thật của thân thể. Cô nằm trong lòng cha, dưới sự trêu chọc của cha, cả người bất lực và bối rối. Ngón tay của cha vuốt ve nơi tư mật của cô hết lần này đến lần khác, cảm giác tê dại từ nơi đó lan dọc khắp tứ chi. Đôi mắt trong trẻo của Hoắc Hàm Ngọc lúc này đã nhuốm đầy dục vọng, cô rên rỉ ngắt quãng, miệng lưỡi khô khốc. Chính tại giây phút này, Hoắc Hàm Ngọc nhận ra bản thân mình có một loại tình cảm không nên có dành cho cha mình. Không phải loại tình cảm của con gái dành cho cha. Cô muốn cha, muốn cha ôm cô, cô muốn cha, muốn cha chạm vào hạ thể của cô. Nhưng làm sao cô có thể muốn điều đó được chứ? Người đàn ông này là cha của cô? Hai người không thể làm những chuyện đó! Trong chuyện tình cảm, Hoắc Hàm Ngọc giống như một trang giấy trắng. Hồi ở Giang Nam cô cũng đi học trường học dành cho nữ sinh, rất hiếm khi gặp được những nam sinh trường khác. Ở độ tuổi này, các thiếu niên thiếu nữ thường có mối tình đầu, không ít nữ sinh nam sinh thường lén lút nắm tay nhau ở những nơi vắng người, chỉ khẽ nắm tay đã đỏ bừng hai má. Mỗi khi nghe thấy chuyện này, Hoắc Hàm Ngọc đều cảm thấy rất nhàm chán. Mấy nam sinh ngoài kia cho dù có hào hoa phong nhã hoặc nói năng dễ nghe đến mức nào thì cũng làm gì có chuyện chỉ nắm tay cũng khiến đối phương đỏ bừng mặt mũi cơ chứ? Cô cảm thấy những người đó chẳng thể nào so với Hoắc Mật được. Hoắc Mật không chỉ là chỗ dựa của cô mà còn là anh hùng của toàn bộ Bắc Cương, là phòng tuyến đầu tiên của Hoa Hạ, là chiến thần của mọi binh lính. Thế nên mắt nhìn người của Hoắc Hàm Ngọc rất cao, nếu là những người đàn ông bình thường khác thì đừng nói là chạm vào nơi tư mật của cô, chỉ cần chạm vào tay cô thôi là cô đã không muốn rồi. Nhưng cha thì có thể, bởi vì cha là cha, bởi vì Hoắc Hàm Ngọc luôn mong muốn được cha xoa nơi này. Nơi này chỉ cha có thể sờ. Nhưng tại sao khi cha chạm lên nơi tư mật của cô thì cô lại hưng phấn và kích thích? Tại sao nơi đó của cô hôm nay lại chảy ra nhiều nước như vậy? Ướt cả quần của cha rồi. Hoắc Hàm Ngọc ngây thơ, chưa biết mối tình đầu là gì, nhưng lại bị cảm giác mới mẻ này chi phối. Cô vừa sung sướng vừa hoảng sợ.
0 bình luận